丰 fēng 乐 lè 亭 tíng - - 黄 huáng 廷 tíng 用 yòng
羡 xiàn 此 cǐ 民 mín 风 fēng 何 hé 太 tài 古 gǔ , , 邦 bāng 人 rén 相 xiāng 见 jiàn 每 měi 从 cóng 容 róng 。 。
田 tián 中 zhōng 滞 zhì 穗 suì 堪 kān 遗 yí 寡 guǎ , , 廪 lǐn 衷 zhōng 多 duō 稌 tú 合 hé 庆 qìng 农 nóng 。 。
酒 jiǔ 熟 shú 漫 màn 寻 xún 芳 fāng 草 cǎo 地 dì , , 诗 shī 成 chéng 偏 piān 在 zài 白 bái 云 yún 峰 fēng 。 。
紫 zǐ 薇 wēi 泉 quán 畔 pàn 栖 qī 霞 xiá 客 kè , , 只 zhǐ 有 yǒu 神 shén 交 jiāo 一 yī 梦 mèng 逢 féng 。 。
丰乐亭。明代。黄廷用。羡此民风何太古,邦人相见每从容。 田中滞穗堪遗寡,廪衷多稌合庆农。 酒熟漫寻芳草地,诗成偏在白云峰。 紫薇泉畔栖霞客,只有神交一梦逢。