题 tí 云 yún 林 lín 丹 dān 房 fáng 为 wèi 葛 gé 元 yuán 德 dé 赋 fù - - 詹 zhān 同 tóng
盘 pán 龙 lóng 庵 ān 前 qián 翠 cuì 可 kě 食 shí , , 道 dào 人 rén 凿 záo 云 yún 开 kāi 竹 zhú 房 fáng 。 。
丹 dān 光 guāng 出 chū 林 lín 如 rú 月 yuè 白 bái , , 石 shí 髓 suǐ 满 mǎn 山 shān 连 lián 水 shuǐ 香 xiāng 。 。
每 měi 闻 wén 向 xiàng 此 cǐ 采 cǎi 芝 zhī 术 shù , , 欲 yù 往 wǎng 从 cóng 君 jūn 愁 chóu 虎 hǔ 狼 láng 。 。
展 zhǎn 图 tú 使 shǐ 我 wǒ 空 kōng 叹 tàn 息 xī , , 三 sān 十 shí 六 liù 峰 fēng 清 qīng 梦 mèng 长 zhǎng 。 。
题云林丹房为葛元德赋。明代。詹同。盘龙庵前翠可食,道人凿云开竹房。 丹光出林如月白,石髓满山连水香。 每闻向此采芝术,欲往从君愁虎狼。 展图使我空叹息,三十六峰清梦长。