得 dé 豫 yù 儿 ér 生 shēng 孙 sūn 之 zhī 报 bào 兼 jiān 念 niàn 坚 jiān 孙 sūn - - 黄 huáng 公 gōng 辅 fǔ
人 rén 日 rì 晴 qíng 光 guāng 淡 dàn 午 wǔ 风 fēng , , 梅 méi 花 huā 香 xiāng 霭 ǎi 斗 dòu 芳 fāng 丛 cóng 。 。
忽 hū 凭 píng 鸿 hóng 雁 yàn 来 lái 湖 hú 北 běi , , 却 què 喜 xǐ 芝 zhī 兰 lán 发 fā 阮 ruǎn 东 dōng 。 。
弓 gōng 冶 yě 谩 mán 云 yún 原 yuán 有 yǒu 样 yàng , , 骅 huá 骝 liú 跨 kuà 步 bù 好 hǎo 争 zhēng 雄 xióng 。 。
天 tiān 涯 yá 老 lǎo 子 zi 归 guī 来 lái 日 rì , , 任 rèn 尔 ěr 群 qún 呼 hū 白 bái 发 fà 翁 wēng 。 。
得豫儿生孙之报兼念坚孙。明代。黄公辅。人日晴光淡午风,梅花香霭斗芳丛。 忽凭鸿雁来湖北,却喜芝兰发阮东。 弓冶谩云原有样,骅骝跨步好争雄。 天涯老子归来日,任尔群呼白发翁。