阳 yáng 峰 fēng 招 zhāo 饮 yǐn 赏 shǎng 梅 méi - - 黄 huáng 佐 zuǒ
燕 yān 京 jīng 残 cán 腊 là 觅 mì 春 chūn 光 guāng , , 谁 shuí 料 liào 春 chūn 光 guāng 在 zài 曲 qū 房 fáng 。 。
姑 gū 射 shè 雪 xuě 姿 zī 明 míng 玉 yù 斝 jiǎ , , 罗 luó 浮 fú 清 qīng 梦 mèng 落 luò 藜 lí 床 chuáng 。 。
醉 zuì 看 kàn 貂 diāo 服 fú 承 chéng 疏 shū 影 yǐng , , 吟 yín 向 xiàng 虬 qiú 枝 zhī 得 dé 暗 àn 香 xiāng 。 。
跂 qí 马 mǎ 出 chū 门 mén 城 chéng 径 jìng 杳 yǎo , , 广 guǎng 寒 hán 回 huí 首 shǒu 月 yuè 苍 cāng 苍 cāng 。 。
阳峰招饮赏梅。明代。黄佐。燕京残腊觅春光,谁料春光在曲房。 姑射雪姿明玉斝,罗浮清梦落藜床。 醉看貂服承疏影,吟向虬枝得暗香。 跂马出门城径杳,广寒回首月苍苍。