卧 wò 暄 xuān 二 èr 首 shǒu - - 黄 huáng 佐 zuǒ
乃 nǎi 者 zhě 庞 páng 德 dé 公 gōng , , 耦 ǒu 耕 gēng 栖 qī 鹿 lù 门 mén 。 。
荆 jīng 棘 jí 视 shì 城 chéng 府 fǔ , , 轶 yì 驾 jià 谁 shuí 能 néng 轩 xuān 。 。
吾 wú 庐 lú 在 zài 通 tōng 逵 kuí , , 车 chē 马 mǎ 时 shí 往 wǎng 还 huán 。 。
抱 bào 独 dú 以 yǐ 混 hùn 世 shì , , 曲 qū 肱 gōng 道 dào 终 zhōng 存 cún 。 。
采 cǎi 芳 fāng 息 xī 尘 chén 务 wù , , 观 guān 书 shū 忘 wàng 市 shì 喧 xuān 。 。
委 wěi 和 hé 在 zài 我 wǒ 躬 gōng , , 悠 yōu 然 rán 感 gǎn 乾 qián 坤 kūn 。 。
卧暄二首。明代。黄佐。乃者庞德公,耦耕栖鹿门。 荆棘视城府,轶驾谁能轩。 吾庐在通逵,车马时往还。 抱独以混世,曲肱道终存。 采芳息尘务,观书忘市喧。 委和在我躬,悠然感乾坤。