吃 chī 黄 huáng 芽 yá 菜 cài 作 zuò - - 黄 huáng 淳 chún 耀 yào
留 liú 滞 zhì 京 jīng 华 huá 啖 dàn 菜 cài 根 gēn , , 调 tiáo 治 zhì 火 huǒ 力 lì 似 shì 蒸 zhēng 豚 tún 。 。
芳 fāng 鲜 xiān 花 huā 乳 rǔ 堆 duī 磁 cí 碗 wǎn , , 滑 huá 熟 shú 油 yóu 酥 sū 沁 qìn 瓦 wǎ 盆 pén 。 。
食 shí 罢 bà 总 zǒng 令 lìng 肠 cháng 胃 wèi 寔 shí , , 味 wèi 回 huí 无 wú 复 fù 笋 sǔn 蔬 shū 存 cún 。 。
山 shān 中 zhōng 旧 jiù 业 yè 曾 céng 为 wèi 圃 pǔ , , 属 shǔ 餍 yàn 清 qīng 风 fēng 是 shì 国 guó 恩 ēn 。 。
吃黄芽菜作。明代。黄淳耀。留滞京华啖菜根,调治火力似蒸豚。 芳鲜花乳堆磁碗,滑熟油酥沁瓦盆。 食罢总令肠胃寔,味回无复笋蔬存。 山中旧业曾为圃,属餍清风是国恩。