黄 huáng 钟 zhōng · · 人 rén 月 yuè 圆 yuán · · 淞 sōng 江 jiāng 遇 yù 雪 xuě - - 张 zhāng 可 kě 久 jiǔ
一 yī 冬 dōng 不 bú 见 jiàn 梅 méi 花 huā 面 miàn , , 天 tiān 意 yì 可 kě 怜 lián 人 rén 。 。 晓 xiǎo 来 lái 如 rú 画 huà , , 残 cán 枝 zhī 缀 zhuì 粉 fěn , , 老 lǎo 树 shù 生 shēng 春 chūn 。 。
山 shān 僧 sēng 高 gāo 卧 wò , , 松 sōng 炉 lú 细 xì 火 huǒ , , 茅 máo 屋 wū 衡 héng 门 mén 。 。 冻 dòng 河 hé 堤 dī 上 shàng , , 玉 yù 龙 lóng 战 zhàn 倒 dào , , 百 bǎi 万 wàn 残 cán 鳞 lín 。 。
黄钟·人月圆·淞江遇雪。元代。张可久。一冬不见梅花面,天意可怜人。晓来如画,残枝缀粉,老树生春。 山僧高卧,松炉细火,茅屋衡门。冻河堤上,玉龙战倒,百万残鳞。