言 yán 者 zhě 谓 wèi 余 yú 类 lèi 婺 wù 源 yuán 阳 yáng 城 chéng 二 èr 公 gōng 皆 jiē 高 gāo 才 cái 非 fēi 余 yú 所 suǒ 能 néng 并 bìng 戏 xì 作 zuò 一 yī 绝 jué 句 jù - - 杨 yáng 巍 wēi
纵 zòng 呼 hū 牛 niú 马 mǎ 也 yě 须 xū 应 yīng , , 况 kuàng 拟 nǐ 当 dāng 朝 cháo 二 èr 显 xiǎn 人 rén 。 。
自 zì 幸 xìng 疏 shū 慵 yōng 犹 yóu 可 kě 数 shǔ , , 益 yì 凭 píng 浊 zhuó 酒 jiǔ 送 sòng 残 cán 春 chūn 。 。
言者谓余类婺源阳城二公皆高才非余所能并戏作一绝句。明代。杨巍。纵呼牛马也须应,况拟当朝二显人。 自幸疏慵犹可数,益凭浊酒送残春。