先 xiān 大 dài 夫 fū 曾 céng 署 shǔ 大 dà 沽 gū 河 hé 过 guò 此 cǐ 有 yǒu 感 gǎn - - 杨 yáng 巍 wēi
偶 ǒu 过 guò 先 xiān 子 zi 曾 céng 游 yóu 处 chù , , 触 chù 物 wù 逢 féng 人 rén 倍 bèi 感 gǎn 伤 shāng 。 。
每 měi 讶 yà 沧 cāng 桑 sāng 谁 shuí 变 biàn 改 gǎi , , 翻 fān 悲 bēi 天 tiān 地 dì 有 yǒu 存 cún 亡 wáng 。 。
当 dāng 年 nián 渔 yú 父 fù 犹 yóu 知 zhī 德 dé , , 旧 jiù 日 rì 官 guān 衙 yá 不 bú 见 jiàn 墙 qiáng 。 。
向 xiàng 晚 wǎn 潮 cháo 声 shēng 和 hé 泪 lèi 落 luò , , 寒 hán 烟 yān 带 dài 日 rì 色 sè 苍 cāng 苍 cāng 。 。
先大夫曾署大沽河过此有感。明代。杨巍。偶过先子曾游处,触物逢人倍感伤。 每讶沧桑谁变改,翻悲天地有存亡。 当年渔父犹知德,旧日官衙不见墙。 向晚潮声和泪落,寒烟带日色苍苍。