秋 qiū 日 rì 用 yòng 韵 yùn 酬 chóu 刘 liú 广 guǎng 文 wén - - 杨 yáng 巍 wēi
秋 qiū 风 fēng 骑 qí 马 mǎ 过 guò 云 yún 林 lín , , 共 gòng 有 yǒu 平 píng 生 shēng 著 zhù 作 zuò 淫 yín 。 。
潦 liáo 倒 dǎo 我 wǒ 堪 kān 多 duō 病 bìng 后 hòu , , 萧 xiāo 条 tiáo 君 jūn 柰 nài 一 yī 毡 zhān 深 shēn 。 。
闭 bì 门 mén 索 suǒ 句 jù 饶 ráo 佳 jiā 兴 xīng , , 罢 bà 酒 jiǔ 论 lùn 兵 bīng 见 jiàn 壮 zhuàng 心 xīn 。 。
出 chū 处 chù 无 wú 凭 píng 正 zhèng 愁 chóu 思 sī , , 可 kě 能 néng 裁 cái 和 hé 郢 yǐng 中 zhōng 音 yīn 。 。
秋日用韵酬刘广文。明代。杨巍。秋风骑马过云林,共有平生著作淫。 潦倒我堪多病后,萧条君柰一毡深。 闭门索句饶佳兴,罢酒论兵见壮心。 出处无凭正愁思,可能裁和郢中音。