春 chūn 日 rì 行 xíng 广 guǎng 灵 líng 山 shān 中 zhōng - - 杨 yáng 巍 wēi
层 céng 峦 luán 曲 qū 径 jìng 兴 xìng 无 wú 穷 qióng , , 碧 bì 草 cǎo 晴 qíng 吹 chuī 三 sān 月 yuè 风 fēng 。 。
怪 guài 听 tīng 禽 qín 声 shēng 幽 yōu 树 shù 里 lǐ , , 清 qīng 怜 lián 诗 shī 句 jù 乱 luàn 山 shān 中 zhōng 。 。
隔 gé 林 lín 烟 yān 起 qǐ 和 hé 云 yún 黑 hēi , , 绕 rào 涧 jiàn 花 huā 开 kāi 映 yìng 水 shuǐ 红 hóng 。 。
日 rì 暮 mù 不 bù 知 zhī 是 shì 关 guān 塞 sài , , 犹 yóu 将 jiāng 归 guī 路 lù 问 wèn 樵 qiáo 翁 wēng 。 。
春日行广灵山中。明代。杨巍。层峦曲径兴无穷,碧草晴吹三月风。 怪听禽声幽树里,清怜诗句乱山中。 隔林烟起和云黑,绕涧花开映水红。 日暮不知是关塞,犹将归路问樵翁。