春 chūn 斋 zhāi 漫 màn 兴 xìng - - 杨 yáng 巍 wēi
远 yuǎn 地 dì 无 wú 人 rén 到 dào , , 春 chūn 风 fēng 忆 yì 故 gù 林 lín 。 。
傍 bàng 檐 yán 独 dú 鸟 niǎo 啭 zhuàn , , 积 jī 雨 yǔ 众 zhòng 芳 fāng 深 shēn 。 。
中 zhōng 散 sàn 琴 qín 为 wèi 侣 lǚ , , 山 shān 公 gōng 酒 jiǔ 是 shì 心 xīn 。 。
欲 yù 骑 qí 黄 huáng 鹄 gǔ 去 qù , , 万 wàn 里 lǐ 孰 shú 能 néng 寻 xún 。 。
春斋漫兴。明代。杨巍。远地无人到,春风忆故林。 傍檐独鸟啭,积雨众芳深。 中散琴为侣,山公酒是心。 欲骑黄鹄去,万里孰能寻。