闲 xián 居 jū 自 zì 咏 yǒng - - 梁 liáng 旷 kuàng 宗 zōng
笑 xiào 卧 wò 乾 qián 坤 kūn 里 lǐ , , 超 chāo 然 rán 世 shì 外 wài 身 shēn 。 。
门 mén 无 wú 车 chē 马 mǎ 客 kè , , 径 jìng 有 yǒu 竹 zhú 松 sōng 邻 lín 。 。
梦 mèng 上 shàng 三 sān 竿 gān 日 rì , , 醉 zuì 来 lái 几 jǐ 度 dù 春 chūn 。 。
昼 zhòu 长 zhǎng 时 shí 听 tīng 鸟 niǎo , , 风 fēng 静 jìng 漫 màn 投 tóu 纶 lún 。 。
得 dé 趣 qù 猿 yuán 堪 kān 狎 xiá , , 忘 wàng 机 jī 鸥 ōu 共 gòng 亲 qīn 。 。
羲 xī 皇 huáng 馀 yú 一 yī 枕 zhěn , , 高 gāo 卧 wò 乐 lè 天 tiān 真 zhēn 。 。
闲居自咏。元代。梁旷宗。笑卧乾坤里,超然世外身。 门无车马客,径有竹松邻。 梦上三竿日,醉来几度春。 昼长时听鸟,风静漫投纶。 得趣猿堪狎,忘机鸥共亲。 羲皇馀一枕,高卧乐天真。