听 tīng 艾 ài 仲 zhòng 宣 xuān 弹 tán 琴 qín - - 杨 yáng 士 shì 奇 qí
公 gōng 子 zǐ 散 sàn 烦 fán 襟 jīn , , 留 liú 客 kè 抚 fǔ 清 qīng 琴 qín 。 。
一 yī 弹 dàn 黄 huáng 鹄 gǔ 操 cāo , , 再 zài 鼓 gǔ 阳 yáng 春 chūn 吟 yín 。 。
洋 yáng 洋 yáng 发 fā 冲 chōng 响 xiǎng , , 泠 líng 泠 líng 谐 xié 素 sù 心 xīn 。 。
非 fēi 今 jīn 同 tóng 胜 shèng 会 huì , , 谁 shuí 闻 wén 奏 zòu 雅 yǎ 音 yīn 。 。
听艾仲宣弹琴。明代。杨士奇。公子散烦襟,留客抚清琴。 一弹黄鹄操,再鼓阳春吟。 洋洋发冲响,泠泠谐素心。 非今同胜会,谁闻奏雅音。