重 zhòng 过 guò 鹞 yào 儿 ér 岭 lǐng 伤 shāng 用 yòng 道 dào 长 cháng 史 shǐ - - 杨 yáng 士 shì 奇 qí
荒 huāng 山 shān 千 qiān 万 wàn 叠 dié , , 茅 máo 舍 shè 頫 fǔ 河 hé 滨 bīn 。 。
岂 qǐ 意 yì 清 qīng 明 míng 世 shì , , 翻 fān 为 wèi 憔 qiáo 悴 cuì 人 rén 。 。
命 mìng 穷 qióng 身 shēn 不 bù 返 fǎn , , 志 zhì 屈 qū 道 dào 还 hái 伸 shēn 。 。
为 wèi 洒 sǎ 重 chóng 来 lái 泪 lèi , , 平 píng 生 shēng 心 xīn 所 suǒ 亲 qīn 。 。
重过鹞儿岭伤用道长史。明代。杨士奇。荒山千万叠,茅舍頫河滨。 岂意清明世,翻为憔悴人。 命穷身不返,志屈道还伸。 为洒重来泪,平生心所亲。