道 dào 德 dé 经 jīng ( ( 第 dì 二 èr 十 shí 六 liù 章 zhāng ) ) - - 老 lǎo 子 zi
重 zhòng 为 wèi 轻 qīng 根 gēn , , 静 jìng 为 wèi 躁 zào 君 jūn 。 。 是 shì 以 yǐ 君 jūn 子 zǐ 终 zhōng 日 rì 行 xíng 不 bù 离 lí 辎 zī 重 zhòng 。 。 虽 suī 有 yǒu 荣 róng 观 guān , , 燕 yàn 处 chù 超 chāo 然 rán , , 奈 nài 何 hé 万 wàn 乘 shèng 之 zhī 主 zhǔ , , 而 ér 以 yǐ 身 shēn 轻 qīng 天 tiān 下 xià ? ? 轻 qīng 则 zé 失 shī 根 gēn , , 躁 zào 则 zé 失 shī 君 jūn 。 。
道德经(第二十六章)。周。老子。重为轻根,静为躁君。是以君子终日行不离辎重。虽有荣观,燕处超然,奈何万乘之主,而以身轻天下?轻则失根,躁则失君。