竹 zhú 亭 tíng 为 wèi 王 wáng 行 xíng 俭 jiǎn 令 lìng 祖 zǔ 题 tí - - 杨 yáng 荣 róng
百 bǎi 年 nián 清 qīng 望 wàng 忆 yì 河 hé 汾 fén , , 人 rén 去 qù 亭 tíng 空 kōng 见 jiàn 此 cǐ 君 jūn 。 。
素 sù 节 jié 尚 shàng 存 cún 知 zhī 耐 nài 雪 xuě , , 新 xīn 枝 zhī 初 chū 长 zhǎng 已 yǐ 凌 líng 云 yún 。 。
色 sè 侵 qīn 苔 tái 径 jìng 红 hóng 尘 chén 隔 gé , , 光 guāng 泛 fàn 芹 qín 塘 táng 翠 cuì 影 yǐng 分 fēn 。 。
此 cǐ 日 rì 披 pī 图 tú 重 zhòng 怀 huái 仰 yǎng , , 无 wú 因 yīn 林 lín 下 xià 挹 yì 馀 yú 芬 fēn 。 。
竹亭为王行俭令祖题。明代。杨荣。百年清望忆河汾,人去亭空见此君。 素节尚存知耐雪,新枝初长已凌云。 色侵苔径红尘隔,光泛芹塘翠影分。 此日披图重怀仰,无因林下挹馀芬。