题 tí 长 zhǎng 史 shǐ 胡 hú 去 qù 华 huá 画 huà 竹 zhú - - 管 guǎn 讷 nè
阿 ā 翁 wēng 能 néng 爱 ài 竹 zhú , , 又 yòu 与 yǔ 竹 zhú 传 chuán 神 shén 。 。
万 wàn 户 hù 不 bù 须 xū 等 děng , , 一 yī 枝 zhī 犹 yóu 可 kě 人 rén 。 。
渭 wèi 川 chuān 烟 yān 外 wài 晚 wǎn , , 湘 xiāng 水 shuǐ 雨 yǔ 馀 yú 春 chūn 。 。
终 zhōng 日 rì 宜 yí 相 xiāng 对 duì , , 应 yìng 忘 wàng 径 jìng 造 zào 频 pín 。 。
题长史胡去华画竹。明代。管讷。阿翁能爱竹,又与竹传神。 万户不须等,一枝犹可人。 渭川烟外晚,湘水雨馀春。 终日宜相对,应忘径造频。