题 tí 咏 yǒng 春 chūn 亭 tíng - - 郑 zhèng 真 zhēn
绣 xiù 柱 zhù 雕 diāo 阑 lán 面 miàn 面 miàn 空 kōng , , 座 zuò 间 jiān 人 rén 似 shì 杜 dù 陵 líng 翁 wēng 。 。
画 huà 图 tú 不 bù 用 yòng 丹 dān 青 qīng 手 shǒu , , 彩 cǎi 笔 bǐ 争 zhēng 夸 kuā 锦 jǐn 绮 qǐ 工 gōng 。 。
花 huā 柳 liǔ 光 guāng 辉 huī 春 chūn 雨 yǔ 后 hòu , , 山 shān 川 chuān 浩 hào 渺 miǎo 夕 xī 阳 yáng 中 zhōng 。 。
元 yuán 戎 róng 不 bù 负 fù 风 fēng 流 liú 约 yuē , , 樽 zūn 俎 zǔ 还 hái 看 kàn 一 yī 笑 xiào 同 tóng 。 。
题咏春亭。明代。郑真。绣柱雕阑面面空,座间人似杜陵翁。 画图不用丹青手,彩笔争夸锦绮工。 花柳光辉春雨后,山川浩渺夕阳中。 元戎不负风流约,樽俎还看一笑同。