阳 yáng 栈 zhàn 岭 lǐng - - 闻 wén 人 rén 诠 quán
阳 yáng 栈 zhàn 接 jiē 高 gāo 天 tiān , , 白 bái 云 yún 山 shān 下 xià 看 kàn 。 。
花 huā 落 luò 雨 yǔ 余 yú 雨 yǔ , , 风 fēng 吹 chuī 寒 hán 食 shí 寒 hán 。 。
纵 zòng 目 mù 黄 huáng 山 shān 外 wài , , 停 tíng 骖 cān 紫 zǐ 汉 hàn 间 jiān 。 。
斜 xié 阳 yáng 过 guò 广 guǎng 惠 huì , , 始 shǐ 觉 jué 有 yǒu 人 rén 寰 huán 。 。
阳栈岭。明代。闻人诠。阳栈接高天,白云山下看。 花落雨余雨,风吹寒食寒。 纵目黄山外,停骖紫汉间。 斜阳过广惠,始觉有人寰。