人 rén 日 rì 暖 nuǎn 阁 gé 红 hóng 梅 méi 盛 shèng 开 kāi - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
旭 xù 日 rì 明 míng 窗 chuāng 散 sàn 曙 shǔ 光 guāng , , 一 yī 枝 zhī 红 hóng 玉 yù 濯 zhuó 温 wēn 汤 tāng 。 。
阁 gé 中 zhòng 彩 cǎi 笔 bǐ 邀 yāo 何 hé 逊 xùn , , 檐 yán 下 xià 新 xīn 妆 zhuāng 点 diǎn 寿 shòu 阳 yáng 。 。
春 chūn 早 zǎo 风 fēng 霜 shuāng 还 hái 妒 dù 色 sè , , 堂 táng 深 shēn 帘 lián 幕 mù 暗 àn 留 liú 香 xiāng 。 。
凭 píng 君 jūn 为 wèi 寄 jì 罗 luó 浮 fú 梦 mèng , , 南 nán 国 guó 迢 tiáo 迢 tiáo 意 yì 倍 bèi 长 zhǎng 。 。
人日暖阁红梅盛开。明代。邓云霄。旭日明窗散曙光,一枝红玉濯温汤。 阁中彩笔邀何逊,檐下新妆点寿阳。 春早风霜还妒色,堂深帘幕暗留香。 凭君为寄罗浮梦,南国迢迢意倍长。