被 bèi 放 fàng 后 hòu 出 chū 都 dōu - - 王 wáng 金 jīn 英 yīng
枕 zhěn 上 shàng 南 nán 柯 kē 梦 mèng 未 wèi 成 chéng , , 满 mǎn 天 tiān 落 luò 叶 yè 赋 fù 长 cháng 征 zhēng 。 。
亲 qīn 朋 péng 共 gòng 怅 chàng 登 dēng 程 chéng 日 rì , , 乡 xiāng 国 guó 先 xiān 传 chuán 下 xià 第 dì 名 míng 。 。
萧 xiāo 瑟 sè 芦 lú 汀 tīng 霜 shuāng 雁 yàn 影 yǐng , , 迢 tiáo 遥 yáo 柳 liǔ 陌 mò 晚 wǎn 鸦 yā 情 qíng 。 。
可 kě 怜 lián 寒 hán 气 qì 深 shēn 于 yú 水 shuǐ , , 独 dú 自 zì 垂 chuí 鞭 biān 款 kuǎn 段 duàn 行 xíng 。 。
被放后出都。清代。王金英。枕上南柯梦未成,满天落叶赋长征。 亲朋共怅登程日,乡国先传下第名。 萧瑟芦汀霜雁影,迢遥柳陌晚鸦情。 可怜寒气深于水,独自垂鞭款段行。