仲 zhòng 春 chūn 周 zhōu 子 zi 围 wéi 亭 tíng - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
纷 fēn 纷 fēn 蜂 fēng 蝶 dié 为 wèi 春 chūn 忙 máng , , 竹 zhú 外 wài 春 chūn 云 yún 隔 gé 苑 yuàn 墙 qiáng 。 。
芳 fāng 草 cǎo 绿 lǜ 时 shí 风 fēng 渐 jiàn 细 xì , , 名 míng 花 huā 湿 shī 处 chù 雨 yǔ 皆 jiē 香 xiāng 。 。
官 guān 闲 xián 转 zhuǎn 觉 jué 朝 cháo 参 cān 懒 lǎn , , 地 dì 僻 pì 真 zhēn 怜 lián 野 yě 趣 qù 长 zhǎng 。 。
莫 mò 道 dào 园 yuán 林 lín 无 wú 鼓 gǔ 吹 chuī , , 群 qún 蛙 wā 早 zǎo 已 yǐ 闹 nào 斜 xié 阳 yáng 。 。
仲春周子围亭。明代。邓云霄。纷纷蜂蝶为春忙,竹外春云隔苑墙。 芳草绿时风渐细,名花湿处雨皆香。 官闲转觉朝参懒,地僻真怜野趣长。 莫道园林无鼓吹,群蛙早已闹斜阳。