嘉 jiā 晴 qíng 诗 shī 亦 yì 作 zuò 反 fǎn 言 yán 拗 ǎo 体 tǐ - - 邓 dèng 云 yún 霄 xiāo
正 zhèng 看 kàn 蓬 péng 岛 dǎo 浮 fú 仙 xiān 城 chéng , , 谁 shuí 遣 qiǎn 烛 zhú 龙 lóng 含 hán 笑 xiào 迎 yíng ? ?
黄 huáng 鹂 lí 漫 màn 啼 tí 风 fēng 日 rì 好 hǎo , , 黑 hēi 蜧 lì 犹 yóu 怨 yuàn 鼓 gǔ 钟 zhōng 清 qīng 。 。
生 shēng 憎 zēng 残 cán 虹 hóng 拂 fú 银 yín 竹 zhú , , 不 bù 分 fēn 返 fǎn 照 zhào 摇 yáo 金 jīn 茎 jīng 。 。
辙 zhé 底 dǐ 波 bō 臣 chén 莫 mò 愁 chóu 思 sī , , 途 tú 间 jiān 流 liú 潦 lǎo 尚 shàng 纵 zòng 横 héng 。 。
嘉晴诗亦作反言拗体。明代。邓云霄。正看蓬岛浮仙城,谁遣烛龙含笑迎? 黄鹂漫啼风日好,黑蜧犹怨鼓钟清。 生憎残虹拂银竹,不分返照摇金茎。 辙底波臣莫愁思,途间流潦尚纵横。