和 hé 王 wáng 寅 yín 夫 fū 郎 láng 中 zhōng 元 yuán 日 rì 立 lì 春 chūn - - 程 chéng 钜 jù 夫 fū
马 mǎ 蹄 tí 尘 chén 里 lǐ 度 dù 芳 fāng 辰 chén , , 带 dài 得 dé 阳 yáng 和 hé 到 dào 七 qī 闽 mǐn 。 。
山 shān 翠 cuì 倚 yǐ 天 tiān 迎 yíng 好 hào 客 kè , , 风 fēng 光 guāng 满 mǎn 地 dì 属 shǔ 吟 yín 身 shēn 。 。
高 gāo 情 qíng 古 gǔ 柳 liǔ 仍 réng 青 qīng 眼 yǎn , , 时 shí 态 tài 夭 yāo 桃 táo 自 zì 绛 jiàng 唇 chún 。 。
从 cóng 此 cǐ 不 bù 忧 yōu 江 jiāng 海 hǎi 远 yuǎn , , 春 chūn 官 guān 袖 xiù 有 yǒu 十 shí 分 fēn 春 chūn 。 。
和王寅夫郎中元日立春。元代。程钜夫。马蹄尘里度芳辰,带得阳和到七闽。 山翠倚天迎好客,风光满地属吟身。 高情古柳仍青眼,时态夭桃自绛唇。 从此不忧江海远,春官袖有十分春。