晴 qíng - - 舒 shū 頔 dí
云 yún 气 qì 扶 fú 红 hóng 日 rì , , 江 jiāng 光 guāng 漾 yàng 翠 cuì 涛 tāo 。 。
烟 yān 笼 lóng 淮 huái 树 shù 远 yuǎn , , 天 tiān 净 jìng 楚 chǔ 山 shān 高 gāo 。 。
慕 mù 道 dào 心 xīn 诚 chéng 渴 kě , , 忧 yōu 时 shí 鬓 bìn 独 dú 搔 sāo 。 。
明 míng 朝 cháo 钟 zhōng 阜 fù 去 qù , , 渡 dù 口 kǒu 买 mǎi 轻 qīng 舠 dāo 。 。
晴。元代。舒頔。云气扶红日,江光漾翠涛。 烟笼淮树远,天净楚山高。 慕道心诚渴,忧时鬓独搔。 明朝钟阜去,渡口买轻舠。