题 tí 雪 xuě 窦 dòu 妙 miào 高 gāo 台 tái - - 黄 huáng 溍 jìn
偶 ǒu 为 wèi 清 qīng 游 yóu 宿 sù 梵 fàn 宫 gōng , , 凌 líng 晨 chén 试 shì 上 shàng 最 zuì 高 gāo 峰 fēng 。 。
水 shuǐ 翻 fān 雪 xuě 色 sè 寒 hán 犹 yóu 落 luò , , 云 yún 掩 yǎn 丹 dān 光 guāng 远 yuǎn 更 gèng 重 zhòng 。 。
旧 jiù 有 yǒu 一 yī 僧 sēng 能 néng 跨 kuà 虎 hǔ , , 近 jìn 闻 wén 三 sān 洞 dòng 尽 jǐn 藏 cáng 龙 lóng 。 。
下 xià 方 fāng 车 chē 马 mǎ 应 yīng 难 nán 到 dào , , 烟 yān 际 jì 惟 wéi 听 tīng 日 rì 暮 mù 钟 zhōng 。 。
题雪窦妙高台。元代。黄溍。偶为清游宿梵宫,凌晨试上最高峰。 水翻雪色寒犹落,云掩丹光远更重。 旧有一僧能跨虎,近闻三洞尽藏龙。 下方车马应难到,烟际惟听日暮钟。