梅 méi 花 huā 其 qí 十 shí - - 刘 liú 璟 jǐng
靓 jìng 妆 zhuāng 高 gāo 髻 jì 不 bù 为 wéi 神 shén , , 绰 chuò 约 yuē 仙 xiān 姿 zī 自 zì 在 zài 真 zhēn 。 。
岁 suì 晚 wǎn 长 cháng 江 jiāng 无 wú 凤 fèng 侣 lǚ , , 天 tiān 寒 hán 空 kōng 谷 gǔ 有 yǒu 佳 jiā 人 rén 。 。
清 qīng 香 xiāng 度 dù 水 shuǐ 月 yuè 笼 lóng 影 yǐng , , □ è 萼 wěi 委 dī 堤 fēng 风 sòng 送 chén 尘 。 。
新 xīn 叶 yè 渐 jiàn 抽 chōu 青 qīng 实 shí 小 xiǎo , , 人 rén 间 jiān 正 zhèng 是 shì 艳 yàn 阳 yáng 春 chūn 。 。
梅花 其十。明代。刘璟。靓妆高髻不为神,绰约仙姿自在真。 岁晚长江无凤侣,天寒空谷有佳人。 清香度水月笼影,□萼委堤风送尘。 新叶渐抽青实小,人间正是艳阳春。