戏 xì 答 dá 郭 guō 庆 qìng 守 shǒu 子 zi 文 wén - - 刘 liú 崧 sōng
支 zhī 离 lí 漂 piāo 泊 bó 愧 kuì 无 wú 闻 wén , , 谁 shuí 遣 qiǎn 题 tí 诗 shī 到 dào 野 yě 云 yún 。 。
春 chūn 去 qù 最 zuì 怜 lián 花 huā 解 jiě 语 yǔ , , 年 nián 荒 huāng 空 kōng 拟 nǐ 鸟 niǎo 能 néng 耘 yún 。 。
因 yīn 风 fēng 杨 yáng 柳 liǔ 全 quán 无 wú 赖 lài , , 出 chū 水 shuǐ 芙 fú 蓉 róng 故 gù 不 bù 群 qún 。 。
一 yī 纸 zhǐ 未 wèi 能 néng 酬 chóu 濩 huò 落 luò , , 百 bǎi 壶 hú 那 nà 得 de 致 zhì 殷 yīn 勤 qín 。 。
戏答郭庆守子文。明代。刘崧。支离漂泊愧无闻,谁遣题诗到野云。 春去最怜花解语,年荒空拟鸟能耘。 因风杨柳全无赖,出水芙蓉故不群。 一纸未能酬濩落,百壶那得致殷勤。