旷 kuàng 维 wéi 宁 níng 于 yú 舟 zhōu 中 zhōng 架 jià 屋 wū 名 míng 临 lín 清 qīng 轩 xuān - - 刘 liú 崧 sōng
旷 kuàng 子 zi 雅 yǎ 怀 huái 江 jiāng 海 hǎi 情 qíng , , 船 chuán 头 tóu 葺 qì 屋 wū 爱 ài 临 lín 清 qīng 。 。
波 bō 间 jiān 明 míng 月 yuè 有 yǒu 时 shí 堕 duò , , 水 shuǐ 底 dǐ 白 bái 云 yún 终 zhōng 日 rì 行 xíng 。 。
幽 yōu 鸟 niǎo 踏 tà 波 bō 看 kàn 洗 xǐ 盏 zhǎn , , 老 lǎo 龙 lóng 抱 bào 石 shí 听 tīng 吹 chuī 笙 shēng 。 。
伤 shāng 心 xīn 华 huá 屋 wū 成 chéng 尘 chén 土 tǔ , , 便 biàn 拟 nǐ 从 cóng 君 jūn 觅 mì 翠 cuì 瀛 yíng 。 。
旷维宁于舟中架屋名临清轩。明代。刘崧。旷子雅怀江海情,船头葺屋爱临清。 波间明月有时堕,水底白云终日行。 幽鸟踏波看洗盏,老龙抱石听吹笙。 伤心华屋成尘土,便拟从君觅翠瀛。