题 tí 医 yī 士 shì 刘 liú 允 yǔn 文 wén 松 sōng 老 lǎo 诗 shī - - 刘 liú 崧 sōng
富 fù 川 chuān 老 lǎo 人 rén 年 nián 六 liù 十 shí , , 采 cǎi 药 yào 云 yún 中 zhōng 曾 céng 见 jiàn 之 zhī 。 。
竹 zhú 房 fáng 早 zǎo 著 zhe 桐 tóng 君 jūn 传 chuán , , 杏 xìng 苑 yuàn 新 xīn 传 chuán 松 sōng 老 lǎo 诗 shī 。 。
锦 jǐn 水 shuǐ 寒 hán 花 huā 照 zhào 心 xīn 胆 dǎn , , 湘 xiāng 山 shān 秀 xiù 色 sè 映 yìng 须 xū 眉 méi 。 。
茯 fú 苓 líng 会 huì 化 huà 赤 chì 琥 hǔ 珀 pò , , 更 gèng 后 hòu 千 qiān 年 nián 当 dāng 远 yuǎn 期 qī 。 。
题医士刘允文松老诗。明代。刘崧。富川老人年六十,采药云中曾见之。 竹房早著桐君传,杏苑新传松老诗。 锦水寒花照心胆,湘山秀色映须眉。 茯苓会化赤琥珀,更后千年当远期。