冷 lěng 泉 quán 亭 tíng 呼 hū 猿 yuán - - 黄 huáng 玠 jiè
俯 fǔ 石 shí 瞰 kàn 寒 hán 东 dōng , , 饮 yǐn 之 zhī 不 bù 盈 yíng 升 shēng 。 。
照 zhào 影 yǐng 忽 hū 自 zì 笑 xiào , , 相 xiāng 看 kàn 面 miàn 如 rú 冰 bīng 。 。
摇 yáo 摇 yáo 松 sōng 树 shù 枝 zhī , , 山 shān 猿 yuán 呼 hū 欲 yù 应 yīng 。 。
渐 jiàn 老 lǎo 筋 jīn 骨 gǔ 疲 pí , , 爱 ài 尔 ěr 解 jiě 飞 fēi 腾 téng 。 。
冷泉亭呼猿。元代。黄玠。俯石瞰寒东,饮之不盈升。 照影忽自笑,相看面如冰。 摇摇松树枝,山猿呼欲应。 渐老筋骨疲,爱尔解飞腾。