哲 zhé 妇 fù 叹 tàn - - 黄 huáng 玠 jiè
人 rén 家 jiā 生 shēng 女 nǚ 不 bù 必 bì 能 néng , , 哲 zhé 妇 fù 多 duō 事 shì 丑 chǒu 妇 fù 贞 zhēn 。 。 美 měi 笑 xiào 已 yǐ 足 zú 倾 qīng 人 rén 城 chéng , , 况 kuàng 复 fù 恨 hèn 怒 nù 生 shēng 五 wǔ 兵 bīng 。 。
阳 yáng 德 dé 不 bù 竞 jìng 阴 yīn 始 shǐ 凝 níng , , 履 lǚ 霜 shuāng 之 zhī 渐 jiàn 为 wèi 坚 jiān 冰 bīng 。 。 天 tiān 下 xià 男 nán 子 zǐ 唯 wéi 刘 liú 伶 líng , , 彼 bǐ 形 xíng 甚 shén 醉 zuì 心 xīn 独 dú 醒 xǐng , , 妇 fù 言 yán 虽 suī 善 shàn 亦 yì 不 bù 听 tīng 。 。
哲妇叹。元代。黄玠。人家生女不必能,哲妇多事丑妇贞。美笑已足倾人城,况复恨怒生五兵。 阳德不竞阴始凝,履霜之渐为坚冰。天下男子唯刘伶,彼形甚醉心独醒,妇言虽善亦不听。