药 yào 名 míng 闺 guī 情 qíng 诗 shī 二 èr 首 shǒu - - 萧 xiāo 韶 sháo
天 tiān 门 mén 冬 dōng 日 rì 晓 xiǎo 苍 cāng 凉 liáng , , 落 luò 叶 yè 愁 chóu 惊 jīng 满 mǎn 地 dì 黄 huáng 。 。
清 qīng 泪 lèi 暗 àn 消 xiāo 轻 qīng 粉 fěn 面 miàn , , 凝 níng 尘 chén 闲 xián 锁 suǒ 郁 yù 金 jīn 裳 shang 。 。
石 shí 莲 lián 未 wèi 嚼 jué 心 xīn 先 xiān 苦 kǔ , , 红 hóng 豆 dòu 相 xiāng 看 kàn 恨 hèn 更 gèng 长 zhǎng 。 。
镜 jìng 里 lǐ 孤 gū 鸾 luán 甘 gān 遂 suì 死 sǐ , , 引 yǐn 年 nián 何 hé 用 yòng 觅 mì 昌 chāng 阳 yáng 。 。
药名闺情诗二首。明代。萧韶。天门冬日晓苍凉,落叶愁惊满地黄。 清泪暗消轻粉面,凝尘闲锁郁金裳。 石莲未嚼心先苦,红豆相看恨更长。 镜里孤鸾甘遂死,引年何用觅昌阳。