集 jí 黄 huáng 俊 jùn 升 shēng 亦 yì 非 fēi 亭 tíng 同 tóng 罗 luó 仲 zhòng 牧 mù 诸 zhū 子 zǐ 分 fēn 赋 fù 得 dé 飞 fēi 字 zì - - 邝 kuàng 日 rì 晋 jìn
老 lǎo 来 lái 多 duō 积 jī 感 gǎn , , 久 jiǔ 别 bié 语 yǔ 翻 fān 稀 xī 。 。
亭 tíng 竹 zhú 栖 qī 烟 yān 薄 báo , , 江 jiāng 风 fēng 吹 chuī 浪 làng 飞 fēi 。 。
闲 xián 情 qíng 同 tóng 落 luò 落 luò , , 衰 shuāi 影 yǐng 自 zì 依 yī 依 yī 。 。
应 yīng 念 niàn 吾 wú 生 shēng 拙 zhuō , , 中 zhōng 宵 xiāo 慰 wèi 息 xī 机 jī 。 。
集黄俊升亦非亭同罗仲牧诸子分赋得飞字。明代。邝日晋。老来多积感,久别语翻稀。 亭竹栖烟薄,江风吹浪飞。 闲情同落落,衰影自依依。 应念吾生拙,中宵慰息机。