伤 shāng 心 xīn 诗 shī 其 qí 三 sān ( ( 丙 bǐng 戌 xū ) ) - - 钱 qián 澄 chéng 之 zhī
三 sān 十 shí 年 nián 来 lái 底 dǐ 事 shì 忙 máng , , 梳 shū 头 tóu 一 yī 半 bàn 已 yǐ 成 chéng 霜 shuāng 。 。
宵 xiāo 寒 hán 被 bèi 裂 liè 山 shān 僧 sēng 绽 zhàn , , 病 bìng 卧 wò 药 yào 香 xiāng 小 xiǎo 竖 shù 尝 cháng 。 。
羡 xiàn 尔 ěr 渔 yú 樵 qiáo 能 néng 挈 qiè 耦 ǒu , , 看 kàn 人 rén 儿 ér 女 nǚ 喜 xǐ 还 huán 乡 xiāng 。 。
飘 piāo 零 líng 莫 mò 忆 yì 家 jiā 园 yuán 事 shì , , 记 jì 得 de 团 tuán 栾 luán 夜 yè 绕 rào 床 chuáng ! !
伤心诗 其三 (丙戌)。明代。钱澄之。三十年来底事忙,梳头一半已成霜。 宵寒被裂山僧绽,病卧药香小竖尝。 羡尔渔樵能挈耦,看人儿女喜还乡。 飘零莫忆家园事,记得团栾夜绕床!