清 qīng 音 yīn 楼 lóu 次 cì 大 dà 宗 zōng 伯 bó 李 lǐ 老 lǎo 师 shī 韵 yùn - - 卢 lú 兆 zhào 龙 lóng
百 bǎi 尺 chǐ 清 qīng 泉 quán 两 liǎng 岸 àn 峰 fēng , , 层 céng 峦 luán 终 zhōng 日 rì 有 yǒu 云 yún 封 fēng 。 。
风 fēng 前 qián 倚 yǐ 杖 zhàng 人 rén 疑 yí 鹤 hè , , 涧 jiàn 底 dǐ 吹 chuī 箫 xiāo 声 shēng 作 zuò 龙 lóng 。 。
浪 làng 迹 jī 只 zhǐ 应 yīng 随 suí 故 gù 武 wǔ , , 薄 báo 游 yóu 何 hé 处 chǔ 问 wèn 仙 xiān 踪 zōng 。 。
不 bù 因 yīn 此 cǐ 日 rì 探 tàn 奇 qí 赏 shǎng , , 谁 shuí 识 shí 深 shēn 山 shān 有 yǒu 赤 chì 松 sōng 。 。
清音楼次大宗伯李老师韵。明代。卢兆龙。百尺清泉两岸峰,层峦终日有云封。 风前倚杖人疑鹤,涧底吹箫声作龙。 浪迹只应随故武,薄游何处问仙踪。 不因此日探奇赏,谁识深山有赤松。