拟 nǐ 古 gǔ 四 sì 十 shí 一 yī 首 shǒu 其 qí 十 shí 三 sān - - 薛 xuē 瑄 xuān
灼 zhuó 灼 zhuó 春 chūn 庭 tíng 树 shù , , 开 kāi 花 huā 渐 jiàn 离 lí 披 pī 。 。
因 yīn 思 sī 唐 táng 虞 yú 世 shì , , 日 rì 方 fāng 亭 tíng 午 wǔ 时 shí 。 。
大 dà 禹 yǔ 亦 yì 神 shén 圣 shèng , , 兢 jīng 兢 jīng 为 wèi 保 bǎo 持 chí 。 。
如 rú 何 hé 百 bǎi 代 dài 下 xià , , 此 cǐ 道 dào 久 jiǔ 已 yǐ 衰 shuāi 。 。
丰 fēng 亨 hēng 王 wáng 格 gé 之 zhī , , 请 qǐng 看 kàn 大 dà 易 yì 辞 cí 。 。
拟古四十一首 其十三。明代。薛瑄。灼灼春庭树,开花渐离披。 因思唐虞世,日方亭午时。 大禹亦神圣,兢兢为保持。 如何百代下,此道久已衰。 丰亨王格之,请看大易辞。