回 huí 岭 lǐng - - 杨 yáng 公 gōng 远 yuǎn
梯 tī 级 jí 层 céng 层 céng 步 bù 颇 pō 艰 jiān , , 岭 lǐng 头 tóu 清 qīng 吹 chuī 逼 bī 人 rén 寒 hán 。 。
四 sì 边 biān 绝 jué 壁 bì 诗 shī 怀 huái 壮 zhuàng , , 一 yī 片 piàn 苍 cāng 空 kōng 眼 yǎn 界 jiè 宽 kuān 。 。
何 hé 处 chǔ 山 shān 坳 ào 吞 tūn 落 luò 照 zhào , , 长 cháng 年 nián 石 shí 罅 xià 喷 pēn 鸣 míng 湍 tuān 。 。
支 zhī 筇 qióng 对 duì 景 jǐng 盘 pán 桓 huán 久 jiǔ , , 领 lǐng 略 lüè 留 liú 将 jiāng 作 zuò 画 huà 看 kàn 。 。
回岭。元代。杨公远。梯级层层步颇艰,岭头清吹逼人寒。 四边绝壁诗怀壮,一片苍空眼界宽。 何处山坳吞落照,长年石罅喷鸣湍。 支筇对景盘桓久,领略留将作画看。