读 dú 邵 shào 康 kāng 节 jié 击 jī 壤 rǎng 集 jí 二 èr 十 shí 首 shǒu 其 qí 十 shí 三 sān - - 薛 xuē 瑄 xuān
人 rén 情 qíng 物 wù 理 lǐ 总 zǒng 分 fēn 明 míng , , 七 qī 十 shí 年 nián 来 lái 老 lǎo 洛 luò 城 chéng 。 。
只 zhǐ 向 xiàng 窝 wō 中 zhōng 耽 dān 至 zhì 乐 lè , , 却 què 于 yú 身 shēn 外 wài 薄 báo 浮 fú 荣 róng 。 。
花 huā 红 hóng 柳 liǔ 绿 lǜ 随 suí 时 shí 赏 shǎng , , 云 yún 白 bái 山 shān 青 qīng 取 qǔ 次 cì 行 xíng 。 。
还 hái 复 fù 振 zhèn 衣 yī 千 qiān 仞 rèn 上 shàng , , 都 dōu 无 wú 尘 chén 垢 gòu 半 bàn 星 xīng 星 xīng 。 。
读邵康节击壤集二十首 其十三。明代。薛瑄。人情物理总分明,七十年来老洛城。 只向窝中耽至乐,却于身外薄浮荣。 花红柳绿随时赏,云白山青取次行。 还复振衣千仞上,都无尘垢半星星。