春 chūn 兴 xīng 次 cì 彦 yàn 桢 zhēn 韵 yùn - - 黎 lí 民 mín 表 biǎo
绛 jiàng 气 qì 迥 jiǒng 连 lián 承 chéng 露 lù 掌 zhǎng , , 祥 xiáng 焱 yàn 初 chū 拂 fú 相 xiāng 风 fēng 旗 qí 。 。
罘 fú 罳 sī 影 yǐng 动 dòng 旌 jīng 旄 máo 转 zhuǎn , , 阁 gé 道 dào 阴 yīn 生 shēng 漏 lòu 刻 kè 移 yí 。 。
豹 bào 尾 wěi 日 rì 长 zhǎng 唯 wéi 近 jìn 幸 xìng , , 鳌 áo 头 tóu 天 tiān 远 yuǎn 更 gèng 遥 yáo 祠 cí 。 。
腐 fǔ 儒 rú 旅 lǚ 食 shí 惊 jīng 心 xīn 地 dì , , 独 dú 望 wàng 寒 hán 云 yún 动 dòng 所 suǒ 思 sī 。 。
春兴次彦桢韵。明代。黎民表。绛气迥连承露掌,祥焱初拂相风旗。 罘罳影动旌旄转,阁道阴生漏刻移。 豹尾日长唯近幸,鳌头天远更遥祠。 腐儒旅食惊心地,独望寒云动所思。