玄 xuán 隐 yǐn 亭 tíng 为 wèi 方 fāng 司 sī 寇 kòu 士 shì 功 gōng 赋 fù - - 黎 lí 民 mín 表 biǎo
衡 héng 门 mén 返 fǎn 锁 suǒ 动 dòng 经 jīng 旬 xún , , 谁 shuí 识 shí 西 xī 曹 cáo 草 cǎo 奏 zòu 臣 chén 。 。
散 sàn 地 dì 一 yī 辞 cí 金 jīn 马 mǎ 诏 zhào , , 文 wén 园 yuán 容 róng 卧 wò 白 bái 云 yún 身 shēn 。 。
江 jiāng 山 shān 次 cì 第 dì 劳 láo 诠 quán 品 pǐn , , 鹏 péng 鴳 yàn 逍 xiāo 遥 yáo 任 rèn 性 xìng 真 zhēn 。 。
莫 mò 笑 xiào 玄 xuán 成 chéng 无 wú 所 suǒ 用 yòng , , 侯 hóu 芭 bā 岁 suì 晚 wǎn 得 dé 相 xiāng 亲 qīn 。 。
玄隐亭为方司寇士功赋。明代。黎民表。衡门返锁动经旬,谁识西曹草奏臣。 散地一辞金马诏,文园容卧白云身。 江山次第劳诠品,鹏鴳逍遥任性真。 莫笑玄成无所用,侯芭岁晚得相亲。