渐 jiàn 山 shān 早 zǎo 发 fā - - 薛 xuē 亹 mén
呼 hū 仆 pū 吹 chuī 灯 dēng 促 cù 晓 xiǎo 装 zhuāng , , 出 chū 门 mén 月 yuè 色 sè 十 shí 分 fēn 光 guāng 。 。
板 bǎn 桥 qiáo 霜 shuāng 重 zhòng 稀 xī 行 xíng 迹 jī , , 野 yě 寺 sì 钟 zhōng 疏 shū 搅 jiǎo 客 kè 肠 cháng 。 。
河 hé 汉 hàn 低 dī 斜 xié 趋 qū 北 běi 极 jí , , 启 qǐ 明 míng 辉 huī 映 yìng 出 chū 东 dōng 方 fāng 。 。
前 qián 途 tú 莫 mò 见 jiàn 同 tóng 心 xīn 伴 bàn , , 惟 wéi 有 yǒu 啼 tí 鹃 juān 诉 sù 路 lù 长 cháng 。 。
渐山早发。明代。薛亹。呼仆吹灯促晓装,出门月色十分光。 板桥霜重稀行迹,野寺钟疏搅客肠。 河汉低斜趋北极,启明辉映出东方。 前途莫见同心伴,惟有啼鹃诉路长。