兼 jiān 善 shàn 携 xié 仲 zhòng 文 wén 竹 zhú 至 zhì - - 蓝 lán 仁 rén
青 qīng 山 shān 久 jiǔ 隔 gé 故 gù 人 rén 面 miàn , , 修 xiū 竹 zhú 自 zì 同 tóng 君 jūn 子 zǐ 心 xīn 。 。
老 lǎo 可 kě 近 jìn 来 lái 无 wú 一 yī 事 shì , , 为 wèi 添 tiān 清 qīng 影 yǐng 满 mǎn 东 dōng 林 lín 。 。
兼善携仲文竹至。明代。蓝仁。青山久隔故人面,修竹自同君子心。 老可近来无一事,为添清影满东林。