冬 dōng 雨 yǔ - - 杨 yáng 弘 hóng 道 dào
北 běi 风 fēng 常 cháng 扬 yáng 六 liù 花 huā 飞 fēi , , 烟 yān 霭 ǎi 溟 míng 蒙 méng 失 shī 所 suǒ 宜 yí 。 。
炉 lú 火 huǒ 宵 xiāo 残 cán 闻 wén 佩 pèi 响 xiǎng , , 帘 lián 毡 zhān 晨 chén 揭 jiē 看 kàn 丝 sī 垂 chuí 。 。
正 zhèng 当 dāng 江 jiāng 上 shàng 梅 méi 开 kāi 日 rì , , 还 hái 似 shì 枝 zhī 头 tóu 子 zi 熟 shú 时 shí 。 。
七 qī 十 shí 衰 shuāi 翁 wēng 嗟 jiē 未 wèi 见 jiàn , , 考 kǎo 祥 xiáng 何 hé 处 chǔ 有 yǒu 人 rén 知 zhī 。 。
冬雨。元代。杨弘道。北风常扬六花飞,烟霭溟蒙失所宜。 炉火宵残闻佩响,帘毡晨揭看丝垂。 正当江上梅开日,还似枝头子熟时。 七十衰翁嗟未见,考祥何处有人知。