宿 sù 开 kāi 建 jiàn 江 jiāng 上 shàng 怀 huái 闽 mǐn 中 zhōng 故 gù 人 rén - - 蓝 lán 智 zhì
东 dōng 风 fēng 袅 niǎo 袅 niǎo 泛 fàn 鸥 ōu 波 bō , , 倚 yǐ 棹 zhào 汀 tīng 洲 zhōu 近 jìn 薜 bì 萝 luó 。 。
江 jiāng 上 shàng 流 liú 莺 yīng 疏 shū 雨 yǔ 歇 xiē , , 天 tiān 涯 yá 芳 fāng 草 cǎo 落 luò 花 huā 多 duō 。 。
暮 mù 云 yún 尚 shàng 隔 gé 苍 cāng 梧 wú 野 yě , , 秋 qiū 兴 xìng 空 kōng 怀 huái 《 《 白 bái 苎 zhù 歌 gē 》 》 。 。
离 lí 别 bié 不 bù 堪 kān 频 pín 怅 chàng 望 wàng , , 美 měi 人 rén 南 nán 国 guó 意 yì 如 rú 何 hé 。 。
宿开建江上怀闽中故人。明代。蓝智。东风袅袅泛鸥波,倚棹汀洲近薜萝。 江上流莺疏雨歇,天涯芳草落花多。 暮云尚隔苍梧野,秋兴空怀《白苎歌》。 离别不堪频怅望,美人南国意如何。