平 píng 晋 jìn 道 dào 中 zhōng - - 谢 xiè 肃 sù
并 bīng 州 zhōu 为 wèi 客 kè 岁 suì 将 jiāng 晚 wǎn , , 古 gǔ 道 dào 骑 qí 驴 lǘ 思 sī 惘 wǎng 然 rán 。 。
短 duǎn 发 fā 数 shù 茎 jīng 先 xiān 自 zì 化 huà , , 远 yuǎn 书 shū 一 yī 纸 zhǐ 倩 qiàn 谁 shuí 传 chuán 。 。
羝 dī 餐 cān 白 bái 草 cǎo 汾 fén 东 dōng 野 yě , , 雁 yàn 出 chū 黄 huáng 云 yún 代 dài 北 běi 天 tiān 。 。
浩 hào 荡 dàng 归 guī 怀 huái 禁 jìn 不 bù 得 dé , , 湖 hú 山 shān 明 míng 月 yuè 几 jǐ 回 huí 圆 yuán 。 。
平晋道中。明代。谢肃。并州为客岁将晚,古道骑驴思惘然。 短发数茎先自化,远书一纸倩谁传。 羝餐白草汾东野,雁出黄云代北天。 浩荡归怀禁不得,湖山明月几回圆。