吴 wú 下 xià 洞 dòng 庭 tíng 两 liǎng 山 shān 诗 shī 客 kè 每 měi 从 cóng 予 yǔ 游 yóu 四 sì 十 shí 年 nián 来 lái 凋 diāo 敝 bì 尽 jǐn 矣 yǐ 率 lǜ 成 chéng 短 duǎn 律 lǜ 用 yòng 志 zhì 悲 bēi 感 gǎn - - 谢 xiè 榛 zhēn
胜 shèng 地 dì 阖 hé 闾 lǘ 国 guó , , 沧 cāng 波 bō 范 fàn 蠡 lǐ 船 chuán 。 。
山 shān 通 tōng 转 zhuǎn 折 zhé 路 lù , , 湖 hú 抱 bào 混 hùn 茫 máng 天 tiān 。 。
丝 sī 管 guǎn 春 chūn 风 fēng 里 lǐ , , 松 sōng 楸 qiū 晚 wǎn 照 zhào 边 biān 。 。
人 rén 家 jiā 几 jǐ 歌 gē 哭 kū , , 谁 shuí 尽 jǐn 白 bái 头 tóu 年 nián 。 。
吴下洞庭两山诗客每从予游四十年来凋敝尽矣率成短律用志悲感。明代。谢榛。胜地阖闾国,沧波范蠡船。 山通转折路,湖抱混茫天。 丝管春风里,松楸晚照边。 人家几歌哭,谁尽白头年。