佛 fú 音 yīn 阁 gé - - 钱 qián 林 lín
春 chūn 影 yǐng 如 rú 云 yún 不 bù 入 rù 城 chéng , , 平 píng 田 tián 一 yī 绿 lǜ 少 shǎo 人 rén 行 xíng 。 。
野 yě 花 huā 都 dū 已 yǐ 得 dé 禅 chán 意 yì , , 山 shān 鸟 niǎo 半 bàn 能 néng 呼 hū 佛 fú 名 míng 。 。
间 jiān 拓 tà 断 duàn 碑 bēi 分 fēn 藓 xiǎn 色 sè , , 爱 ài 凭 píng 虚 xū 阁 gé 借 jiè 松 sōng 声 shēng 。 。
等 děng 闲 xián 小 xiǎo 李 lǐ 开 kāi 图 tú 画 huà , , 金 jīn 碧 bì 遥 yáo 天 tiān 上 shàng 晚 wǎn 晴 qíng 。 。
佛音阁。清代。钱林。春影如云不入城,平田一绿少人行。 野花都已得禅意,山鸟半能呼佛名。 间拓断碑分藓色,爱凭虚阁借松声。 等闲小李开图画,金碧遥天上晚晴。