题 tí 孟 mèng 得 dé 之 zhī 园 yuán 竹 zhú - - 谢 xiè 榛 zhēn
西 xī 风 fēng 万 wàn 木 mù 正 zhèng 雕 diāo 残 cán , , 修 xiū 竹 zhú 娟 juān 娟 juān 谩 mán 自 zì 看 kàn 。 。
为 wèi 爱 ài 清 qīng 阴 yīn 摇 yáo 绮 qǐ 席 xí , , 不 bù 教 jiào 新 xīn 笋 sǔn 上 shàng 金 jīn 盘 pán 。 。
色 sè 连 lián 淇 qí 澳 ào 秋 qiū 霜 shuāng 净 jìng , , 声 shēng 彻 chè 潇 xiāo 湘 xiāng 暮 mù 雨 yǔ 寒 hán 。 。
中 zhōng 有 yǒu 栖 qī 迟 chí 九 jiǔ 苞 bāo 凤 fèng , , 野 yě 云 yún 长 zhǎng 护 hù 碧 bì 琅 láng 玕 gān 。 。
题孟得之园竹。明代。谢榛。西风万木正雕残,修竹娟娟谩自看。 为爱清阴摇绮席,不教新笋上金盘。 色连淇澳秋霜净,声彻潇湘暮雨寒。 中有栖迟九苞凤,野云长护碧琅玕。